Ngôn Trí Ân

    edit tùy tâm • update tùy mood
    Truyện 4
    Chương 71
    Chữ 109,4 K
    Bình luận 0
    Ước lượng 9 giờ, 7 phút9 g, 7 p
    • Chương 3: Quả lê mọng nước

      Chương 3: Quả lê mọng nước Cover
      by Ngôn Trí Ân Vì câu nói hôm qua sau giờ tan học của Đường Thành Lâm: "Em còn nhỏ, chưa phân biệt được đâu là ngưỡng mộ, đâu là thích", mà Nguyễn Lê ủ rũ không vui suốt cả buổi sáng. Ngay cả khi vào tiết của thầy Đường, cô cũng chẳng còn tinh thần. Nếu là Văn Thời của trước kia, có lẽ hắn đã mặc kệ cô tự sinh tự diệt. Nhưng Nguyễn Lê của lúc này, tính ra còn nhỏ hơn hắn đến mười lăm…
    • Chương 4: Nhìn đã hen? Nó còn lớn nữa đó

      Chương 4: Nhìn đã hen? Nó còn lớn nữa đó Cover
      by Ngôn Trí Ân Nguyễn Lê bắt đầu đi làm thêm từ hồi cấp 2. Nguyễn Liên Phương không mấy quản lý Nguyễn Lê. Bà ta chán ghét đàn ông, nhưng lại phải sống dựa vào đàn ông, hết vòng tay gã này đến vòng tay gã khác. Số lượng người mà Nguyễn Lê từng gọi là "bố" có thể gom lại mở được hai bàn mạt chược. Nhưng chẳng ai trong số đó là bố ruột của cô. Nguyễn Lê cũng từng mong muốn có bố ruột.…
    • Chương 19: Mượn ở và Sống chung

      Chương 19: Mượn ở và Sống chung Cover
      by Ngôn Trí Ân "Gần đây, đội cảnh sát giao thông của thành phố chúng ta đã thành lập một đội kỵ binh 'Phụng Thành đẹp nhất'. Họ trẻ trung, năng động, len lỏi qua từng con đường, góc phố của Phụng Thành, bảo vệ trật tự giao thông..." Một đoạn phim ngắn tuyên truyền về đội cảnh sát giao thông Phụng Thành đã được chia sẻ điên cuồng trên các nền tảng lớn. ... Châu Vũ Ái lướt điện thoại nói với…
    • Chương 18: Hối hận (H)

      Chương 18: Hối hận (H) Cover
      by Ngôn Trí Ân Nếu hỏi Hứa Uyển Diễm hôm nay hối hận nhất điều gì về ngày hôm trước, cô sẽ không do dự trả lời: để Ngô Dực Phi ở lại qua đêm. Nếu hỏi Ngô Dực Phi hôm nay hối hận nhất điều gì về ngày hôm trước, anh sẽ buột miệng nói: không mua bao cao su. Lần đầu tiên ôm nhau ngủ, cả hai đều ngủ không ngon. Giường của Hứa Uyển Diễm không chỉ chất lượng đáng lo ngại mà còn quá nhỏ. Một mình…
    • Chương 1: Mở đầu

      Chương 1: Mở đầu Cover
      by Ngôn Trí Ân Đêm thanh, gió mát, trăng sáng len lỏi qua cửa sổ đang mở. Lulu rón rén bước đi trong phòng khách. Ai mà thấy cảnh này hẳn sẽ nói cô chẳng khác gì ăn trộm. Bình thường, Lulu thể nào cũng gân cổ cãi: "Nhà tôi sao lại bảo là ăn trộm hả?" Nhưng đêm nay thì... cô không thể cãi được. Bởi vì đúng thật là cô đang đi trộm. Cọt kẹt. Tấm sàn gỗ cũ kỹ kêu lên dưới mỗi bước chân của Lulu. Cô…
    • Chương 7

      Chương 7 Cover
      by Ngôn Trí Ân
    • Chương 8

      Chương 8 Cover
      by Ngôn Trí Ân
    • Chương 23: (Hoàn)

      Chương 23: (Hoàn) Cover
      by Ngôn Trí Ân Một tháng sau, Hứa Uyển Diễm cuối cùng cũng trở về Mai Nam Gia Viên. Lần đó, sau khi bị làm đến ngủ thiếp đi, hôm sau "bà dì" của cô đã đến thăm. Cô chưa bao giờ vui mừng chào đón "bà dì" như thế này, vì cô có chứng đau bụng kinh, đặc biệt là ngày đầu tiên, có lúc đau đến lăn lộn. Nhưng lần này, cô không còn tâm trí để để ý đến cơn đau nữa. Khi Ngô Dực Phi lại như một con chó lớn cọ…
    • Chương 1: Loser

      Chương 1: Loser Cover
      by Ngôn Trí Ân Nắng chói chang, ve kêu râm ran, trên sân bóng rổ đang diễn ra một trận đấu kịch tính. Tiếng giày thể thao ma sát với mặt sân nhựa, mồ hôi vung vãi, bóng rổ đập "bộp bộp" xuống đất, hormone tuổi dậy thì sôi sục lan tràn. "Đù, Kha Dục định làm gì thế!" "Á, cậu ấy không định cởi áo đấy chứ!" "Má!! Không dám nhìn đâu!" Lâm Hỉ Triêu trong tiếng hét náo loạn quay đầu nhìn về phía tâm…
    • Chương 2: Bóp cho tôi xem

      Chương 2: Bóp cho tôi xem Cover
      by Ngôn Trí Ân Mãi đến hết tiết tự học buổi tối, môi Lâm Hỉ Triêu mới trở lại cảm giác bình thường. Trong khoang miệng vẫn vương lại dư vị môi lưỡi của Kha Dục, mùi bạc hà và chanh đắng nhè nhẹ, khiến cô phải tu liền hai chai nước mới đè nén được. Tống Viên Viên nhìn chằm chằm đôi môi còn hơi sưng của cô, nhíu mày suy đoán: “Cậu... lén tớ đi ăn Tiểu Béo đúng không?” Tiểu Béo là quán…
    Note

    ⚠️ Cảnh báo: Nghiêm cấm copy nội dung